“Cô ta là vợ anh. Vậy thì tôi là ai?”

Thảo luận trong 'Kinh doanh - Mua bán tổng hợp' bắt đầu bởi matcat0411, 24/4/16.

Lượt xem: 672

  1. Offline

    matcat0411 Thành viên chính thức
    • 16/23

    Bài viết:
    199
    (doc truyen online) “Vợ chồng”, hai từ ấy Phương nghe như sét đánh ngang tai vậy. Lại gần Tuấn, Phương gằn giọng: “Cô ta là vợ anh, vậy còn tôi là ai?”.
    Dạo qua gian hàng trẻ sơ sinh, Phương cứ đứng đó ngắm nhìn mấy món đồ đáng yêu nhỏ đó mãi không thôi. Rồi bất giác, Phương thấy chạnh lòng. Người ta đi vào đây ai cũng có đôi có cặp, còn Phương chỉ có một mình. Phương thở dài đi ra quầy thanh toán.
    – Hôm nay chị vẫn đi một mình ạ. Bụng bầu chị cũng lớn rồi còn gì. Anh nhà chị đâu mà chưa lần nào em thấy? – Cô nhân viên nhanh nhảu
    Phương là khách hàng quen ở đâu nên việc họ quan tâm, hỏi han cũng là lẽ thường tình. Phương chẳng biết nên vui hay nên buồn với lời hỏi han này đây:
    – À, chồng chị bận lắm em ạ! Chị thấy đi một mình cũng ổn mà!
    Phương cười rồi xách túi đồ ra khỏi cửa hàng. Phương chỉ dối lòng mình thôi chứ thật sự Phương đang thấy không ổn chút nào. Chỉ còn hơn hai tuần nữa là Phương nằm ổ. Tuấn thì vẫn đi tối ngày. Lúc nào cũng lý do công việc bận. Công việc của Tuấn, Phương cũng biết sơ sơ, đúng là nó rất bận thật. Nhưng cũng không đến nỗi cả tuần Tuấn chẳng ăn cơm được ở nhà với Phương bữa nào. Có ngày cuối tuần thì Tuấn cũng ngủ nướng tới tận trưa rồi chiều lại đi đánh tenis.
    Tuấn không để Phương phải thiếu thốn bất cứ thứ gì:
    – Anh muốn cuốc sống của em phải được đầy đủ nhất, thiếu thứ gì cứ bảo anh . Anh kiếm ra tiền mà.
    Phương rất cảm ơn Tuấn về điều đó nhưng thật sự, cái Phương cần thì Tuấn lại không cho. Đó là sự quan tâm, chăm sóc. Rồi nếu Phương có tỏ vẻ thoáng buồn thì Tuấn lại dùng cái miệng dẻo như kẹo kéo để năn nỉ:
    – Anh biết anh có lỗi mà. Nhưng chỉ thời gian này thôi. Đợi kế hoạch phát triển xong, anh sẽ bù đắp cho mẹ con em sau nhé!
    Mải mê với luồng suy nghĩ đó mà Phương ra đến tận cổng siêu thị rồi cũng không biết. Đang loanh quanh đón taxi thì đám đông phía xa thu hút sự chú ý của Phương. Có vẻ như đó là một vụ tai nạn. Bản tính tò mò trỗi dậy khiến Phương chẳng thể bỏ qua, lại gần từng bước một đến đám đông ấy, không hiểu sao Phương cứ thấy lòng bồn chồn không yên.
    >> Trung tâm bao hanh tu lanh samsung tai ha noi chuyên nghiệp giá rẻ, phục vụ nhiệt tình
    Mọi người thấy bà bầu bước đến gần nên xích nhau ra để Phương chui tọt vào trong. Ngẩng được mặt lên thì túi đồ trên tay Phương cũng rơi xuống. Người đàn ông đang ôm chặt người con gái xinh đẹp, nóng bỏng trong tay kia chính là Tuấn. Phương còn chưa kịp cất lời thì:
    – Cứ mải ôm nhau cho lắm vào rồi đâm vào người ta. – Người phụ nữ mặt mũi cau có đang ngồi dưới lòng đường lên tiếng
    – Chính bà mới là người không có mắt đâm vào vợ chồng tôi ấy. Đừng có cậy già mà làm tới. – Người con gái đứng bên cạnh anh sỗ sang
    – Kìa em, vợ chồng mình là người có học, đừng chấp nhặt như thế. – Tuấn nói với giọng nhẹ nhàng
    “Vợ chồng”, hai từ ấy Phương nghe như sét đánh ngang tai vậy. Lại gần Tuấn, Phương gằn giọng:
    – Cô ta là vợ anh, vậy còn tôi là ai?
    Sự xuất hiện đột ngột của Phương khiến Tuấn choáng váng.
    – Sao em lại ở đây? Anh…
    Bốp… Phương giáng cho Tuấn cái tát cháy má rồi bỏ chạy khỏi đám đông với chiếc bụng bầu gần 9 tháng. Ngồi trên xe taxi mà Phương bật khóc nức nở. Điện thoại rung liên tục, Phương đoán chắc là Tuấn đang gọi mình. Phát hiện sự phản bội một cách quá tình cờ khiến Phương chưa kịp chuẩn bị tâm lý. Trái tim Phương vụn vỡ thành từng mảnh. Phương thấy mình như một con ngốc, bị Tuấn lừa dối mà không hề hay biết. Nếu không có vụ tai nạn bất ngờ ngày hôm nay thì Phương sẽ còn bị phản bội đến bao giờ. Đưa tay sờ xuống bụng, nước mắt Phương rơi lã chã: “Mẹ phải làm gì lúc này đây con ơi!”.
    Xem thêm: Cách lên kế hoạch tổ chức sự kiện tại Hà Nội
     
    #1

Chia sẻ trang này

Chào mừng các bạn đến với diễn đàn học SEO chúc các bạn có những giây phút thật zui zẻ!
x